Pháp luật   Bạn đọc

BAOTAYNINH.VN trên Google News

Đường… “sung sướng” (!?) 

Cập nhật ngày: 27/06/2020 - 10:25

BTN - “Đoạn đường sung sướng K13” tiếp giáp với một ngã tư rẽ về bốn hướng: Hướng về khu du lịch núi Bà Đen, về trung tâm thành phố Tây Ninh, thị trấn Dương Minh Châu, thị xã Trảng Bàng.

Quán cà phê B.T luôn trong tình trạng thiếu sáng.

Đường ĐT.784, đoạn cách cầu K13 khoảng 100m (xã Bàu Năng, huyện Dương Minh Châu), hướng rẽ về Khu du lịch núi Bà Đen, hiện đang có nhiều quán cà phê mại dâm.

Đặc điểm dễ nhận biết đối với những quán cà phê trá hình nêu trên là không gian quán luôn trong tình trạng thiếu sáng, được nguỵ trang che chắn bằng các rèm hoặc chậu kiểng. Các quán kiểu này khá nhiều, trải dài hàng trăm mét dọc hai bên đường ĐT.784.

Quán xá là vậy, nhưng một khi khách bước vào bên trong sẽ hoàn toàn bất ngờ với cung cách phục vụ của các tiếp viên nữ. Có một nữ tiếp viên “nổ” rằng: “Tụi em và người dân địa phương thường gọi nơi đây là đoạn đường sung sướng K13”.

Vào vai khách vãng lai, qua nhiều ngày thâm nhập thực tế, chúng tôi ghi nhận nhiều quán có dấu hiệu của hành vi môi giới mại dâm, mồi chài, rủ rê khách vào nhà nghỉ để bán dâm, cụ thể là các quán cà phê H.T, M.N, B.T... Tại quán M.N, một tiếp viên tự xưng tên là N (đa số không phải tên thật) thuê mặt bằng mở quán làm chủ, kiêm vai trò điều “đào” và quản lý đội ngũ, kể cả việc ngã giá rủ rê khách vào nhà nghỉ để bán dâm nếu khách “ưng”… chủ quán.

N nói như khoe: “Nếu khách không “ưng” ai ở quán thì em sẽ điều “đào” từ quán khác tới để khách tuỳ ý chọn. Các quán cà phê hoạt động như quán em ở khu vực này đều có sự phối hợp chia sẻ “đào”, nhằm “đổi hứng” cho khách. Nếu khách quyết định đi nhà nghỉ với em út thì phải trả cho chủ quán 50.000 đồng. Trong đó, bao gồm 1 chai nước ngọt cho “đào” uống và 1 chai khách đang uống (hoặc 1 ly cà phê). Giá cho mỗi lần “giao dịch” trong nhà nghỉ là 400.000 đồng, “đào” bao tiền phòng nhà nghỉ. Tuy nhiên, thông thường khách sẽ tính luôn tiền phòng nhà nghỉ”.

Khách giả vờ hỏi: “Anh lỡ bỏ quên giấy tờ tuỳ thân ở nhà, vậy có vào nhà nghỉ với em út được không?”, N trả lời: “Chỉ cần một trong hai người có giấy là được, nếu anh không có giấy tờ thì đọc cho chủ nhà nghỉ ghi họ tên và địa chỉ nơi anh cư ngụ, thậm chí khai không đúng cũng không ai kiểm tra đâu. Hơn nữa, nhiều chủ nhà nghỉ trong khu vực đều quen mặt tụi em hết rồi nên cũng không làm khó.

“Đào” đi với khách vào ban ngày thì càng an tâm hơn, vì lực lượng chức năng chỉ thường kiểm tra vào ban đêm. Vả lại, khoảng thời gian ra vào nhà nghỉ để làm “chuyện ấy” cũng không lâu, không quá 30 phút”.

Tại quán cà phê B.T, khách thắc mắc về giới hạn 30 phút, nữ tiếp viên tên H giải thích, 30 phút là một suất, nếu khách muốn tiếp tục phải tính tiền thêm một suất nữa, tức phải tốn thêm khoản tiền 400.000 đồng. Đối với trường hợp này, khách có quyền yêu cầu đổi “đào”.

Nếu là khách quen thì còn tuỳ theo sở thích ưu ái của “đào” mà cuộc vui có thể kéo dài hơn 30 phút. Khách có nhu cầu lựa chọn “đào” thì đến quán trong khoảng thời gian từ 14 đến 22 giờ, vì buổi sáng các em còn nghỉ ngơi sau một đêm “làm việc” mệt mỏi.

Một phục vụ tên T làm việc tại quán H.T cho hay, thường là sẽ thu tiền trước đối với khách có biểu hiện say xỉn, hoặc nghi ngờ đã chơi ma tuý đá. “Đào” sẽ không bị “bóp cổ” phần trăm hoa hồng, vì chủ quán đã thu tiền hai suất nước uống giải khát mà “đào” đã bán cho khách trước đó với giá 50.000 đồng. Hầu hết các nữ tiếp viên kiểu này đều từ nơi khác đến. Khách tìm đến đây mua vui đa số cũng không phải dân địa phương.

Đáng chú ý, để “qua mặt” cơ quan chức năng, các tiếp viên thường ăn mặc rất lịch sự, kín đáo. Sau một lúc hỏi han khách làm nghề gì, nhà ở đâu, “ưu tiên” người không ngụ địa phương, khách có chút hơi men bia rượu... các tiếp viên bắt đầu mồi chài, rủ rê.

 “Đoạn đường sung sướng K13” tiếp giáp với một ngã tư rẽ về bốn hướng: Hướng về khu du lịch núi Bà Đen, về trung tâm thành phố Tây Ninh, thị trấn Dương Minh Châu,  thị xã Trảng Bàng.

Với vị trí này, hằng năm có hàng triệu lượt khách du lịch tham quan núi Bà Đen đi ngang qua đây, khó loại trừ việc sẽ có khách ghé vào các quán tương tự như trên để uống nước, nghỉ ngơi và bị... rủ rê đi nhà nghỉ.

Tuyến đường đang đề cập còn được xem như cầu nối giao thông quan trọng của tỉnh với các tỉnh, thành khác. Do đó, việc để tồn tại cái gọi là “đoạn đường sung sướng K13” làm ảnh hưởng xấu đến hình ảnh của huyện Dương Minh Châu nói riêng, tỉnh Tây Ninh nói chung.

Ngày 24.6, ông Nguyễn Minh Châu- Phó Chủ tịch UBND xã Bàu Năng cho biết, hằng tháng, tổ kiểm tra liên ngành của xã đi kiểm tra hoạt động của nhiều quán tại đoạn đường nêu trên. Năm 2019, tổ kiểm tra liên ngành phối hợp với Công an huyện bắt một vụ có hành vi bán dâm, xử lý hai đối tượng.

Năm 2020, tổ kiểm tra liên ngành của xã đã xử lý hành chính bốn đối tượng tại một quán cà phê về việc lưu trú ở địa phương nhưng không có giấy tờ tuỳ thân. Sắp tới, UBND xã Bàu Năng phối hợp với các cơ quan liên quan tăng cường kiểm tra hoạt động của những quán cà phê tại khu vực gần cầu K13.

Minh Quốc