BAOTAYNINH.VN trên Google News

Vì sao một bản án có hiệu lực pháp luật nhưng chưa được thi hành?

Cập nhật ngày: 06/07/2009 - 11:00

Một bản án có hiệu lực pháp luật, trong khi Cơ quan Thi hành án dân sự (THADS) tỉnh kiên quyết thực hiện bản án, kê biên, định giá quyền sử dụng đất để giao đất cho người thi hành án thì cơ quan giám sát việc thi hành án là Viện Kiểm sát nhân dân (VKSND) tỉnh lại bảo rằng Cơ quan THADS tỉnh “làm như vậy” là không đúng quy định.

An có hiệu lực còn chờ giải quyết?

Năm 2006, bà Lâm Kim Hoanh, ngụ ấp Cẩm Thắng, xã Cẩm Giang, huyện Gò Dầu, mua bán xác mì với bà Nguyễn Thị Cẩm Lệ (khu phố 4, phường 3, Thị xã), do giao hàng không đúng yêu cầu, nên bà Hoanh yêu cầu bà Lệ phải bồi thường 224 tấn 498 kg xác mì theo giá thị trường lúc này là 1.400đ/kg với số tiền là 313.600.000 đồng. Cùng thời gian này, bà Lệ còn mượn bà Hoanh số tiền 600 triệu đồng, đồng thời vay 2 tỷ 400 triệu đồng có thế chấp tài sản. Tại Bản án số 312/2007/DSPT ngày 21.9.2007, TAND tỉnh buộc bà Lệ và ông Nguyễn Thanh Văn (chồng bà Lệ) có trách nhiệm phải trả cho bà Hoanh tổng số tiền 3.166.403.000đ.

Sau khi án có hiệu lực pháp luật, THADS Thị xã làm các thủ tục cần thiết theo quy định để đưa bản án ra thi hành, trong đó có việc kê biên định giá tài sản một phần đất có diện tích 194m2 tại 081A, khu phố 4, phường 3, Thị xã do bà Lệ và ông Văn đứng tên quyền sử dụng. Trên đất ngoài căn nhà của bà Lệ còn có một căn nhà khác mà sau này ông Nguyễn Văn Hải và bà Nguyễn Thị Vang (em bà Lệ) cho rằng là của vợ chồng mình nên đứng ra tranh chấp hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất với bà Lệ, ông Văn. TAND Thị xã thụ lý đơn khởi kiện của vợ chồng ông Hải, bà Lệ nhưng sau đó ngày 7.7.2008, lại ra quyết định tạm đình chỉ giải quyết vụ án dân sự này, “chờ kết quả giải quyết vụ án khác”.

Vụ việc “nhùng nhằng” này sau đó được THADS tỉnh giải quyết. Tháng 11.2008, THADS tỉnh định giá phần đất trên. Đồng thời yêu cầu ông Hải, bà Vang tự thoả thuận giá căn nhà của ông bà với ông Văn, bà Lệ nhưng các bên không thoả thuận được, nên THADS tỉnh tiếp tục định giá căn nhà của ông Hải, bà Vang. Tuy nhiên, không hiểu sao khi Hội đồng định giá tài sản làm việc thì đại diện VKSND tỉnh không tham gia, nên vụ việc tiếp tục bị đình trệ. Sau đó, ngày 30.3.2009, VKSND tỉnh có công văn gửi THADS tỉnh cho rằng: việc định giá căn nhà ông Hải, bà Vang không đúng quy định pháp luật, phải chờ kết quả giải quyết của toà án.

Quan điểm của hai cơ quan giám sát, thực hiện bản án còn trái ngược?

Tìm hiểu vụ việc trên, chúng tôi nhận thấy cách giải quyết của THADS tỉnh, VKSND tỉnh còn nhiều điều chưa hợp lý và không thống nhất. Theo như quy định, bản án có hiệu lực pháp luật, cơ quan THADS phải tiến hành thi hành án. Trường hợp nếu cơ quan THADS, VKSND phát hiện bản án tuyên sai so với thực tế, hoặc có tình tiết mới thì kiến nghị hoặc kháng nghị bản án theo thủ tục giám đốc thẩm nhưng đến thời điểm hiện tại, các cơ quan trên vẫn chưa thực hiện. Trong khi đó, VKSND tỉnh lại có công văn cho rằng “Cơ quan THADS tỉnh tổ chức định giá quyền sử dụng đất 194m2 của bà Lệ, ông Văn trong khi vụ kiện tranh chấp quyền sử dụng đất như nêu trên đang được tạm đình chỉ là không đúng...”. Còn THADS tỉnh có công văn gửi Cục THADS, Bộ Tư pháp, xin ý kiến giải quyết dứt điểm vụ việc này thì cho rằng; “bản án của TAND tỉnh đã có hiệu lực pháp luật. Theo đơn yêu cầu giám đốc thẩm, Bản án số 312 của bà Lệ yêu cầu toà xem xét lại quyền sử dụng đất giữa bà Lệ và bà Vang (khác với nội dung Bản án 312). Việc VKSND tỉnh yêu cầu chờ kết quả giải quyết của TANDTC, trong khi TAND Thị xã đã ra quyết định tạm đình chỉ vụ án chờ kết quả giải quyết đơn yêu cầu giám đốc thẩm của bà Lệ là có cơ sở hay không. Đến nay, THADS tỉnh chưa nhận được văn bản nào của TANDTC chấp nhận xem xét lại Bản án số 312 theo thủ tục giám đốc thẩm”.

Tuy nhiên, theo chúng tôi, trong trường hợp này, nếu không xem xét kỹ, nhiều người dễ ngộ nhận là TAND tỉnh đã “bỏ sót” căn nhà của bà Vang, ông Hải nằm trên phần đất của bà Lệ, ông Văn, nhưng thực tế không phải vậy. Theo như tìm hiểu của chúng tôi, trước đây khi thế chấp tài sản cho bà Hoanh, bà Lệ giới thiệu với bà Hoanh là “căn nhà này của bà Lệ xây dựng cho thuê”. Trong khi đó, ông Hải, bà Vang, chưa đưa ra cơ sở pháp lý nào chứng minh là sở hữu của ông bà. Khi xét xử, TAND tỉnh cũng không đề cập đến việc “xử lý” căn nhà của ông Hải, bà Vang trên phần đất của bà Lệ. Vì vậy, việc tiến hành kê biên căn nhà của “ông Hải, bà Vang” có đúng không, cần phải xem xét lại.

Như vậy, trong vụ việc này, thiết nghĩ, VKSND tỉnh cũng như cơ quan THADS tỉnh cần làm rõ những điều nêu trên. Trên cơ sở đó sẽ tiếp tục thi hành bản án hay kháng nghị giám đốc thẩm theo quy định để trả lời cho đương sự được rõ, vì bà Hoanh đã nhiều lần gửi đơn khiếu nại đến THADS tỉnh, VKSND tỉnh nhưng chưa trả lời.

HỮU ĐỨC-DÂN HÙNG