Theo dõi Báo Tây Ninh trên
(BTNO) -
Hình ảnh cô bảo mẫu tên Lê Thị Hồng Phượng hằng ngày đạp xe đạp “cọc cạch” đến Trung tâm Nuôi dạy trẻ khiếm thị Tây Ninh làm việc không còn xa lạ với người dân ở khu vực quanh đấy…

Cô Lê Thị Hồng Phượng và những đứa
trẻ ở Trung tâm Nuôi dạy trẻ khiếm thị
Tốt nghiệp trung cấp dược nhưng vì hoàn cảnh gia đình neo đơn, không có điều kiện theo nghề được đào tạo, cô Phượng đành ở nhà buôn bán để được chăm sóc, gần gũi mẹ già và tham gia công tác xã hội tại địa phương. Trong những lần đến thăm Trường Khiếm thị Nguyễn Đình Chiểu (TP. Hồ Chí Minh) trước kia, cô Phượng luôn mong ước một ngày nào đó Tây Ninh cũng có một ngôi trường như thế, để cô có thể góp sức chăm lo cho những em nhỏ không may bị mất đi ánh sáng. Vì thế, khi Trung tâm Nuôi dạy trẻ khiếm thị bắt đầu hoạt động từ năm 2000, cô đã xin vào làm việc ngay. Lúc đó, cả Trung tâm chỉ có… một học sinh.
Cô Phạm Thị Hiệp, hiện là Hiệu phó Trường Dạy trẻ Khuyết tật, trước năm 2003 là giáo viên Trường mẫu giáo 19.5 (Hoà Thành) cho biết: Cô đến với ngôi trường này với mong muốn dành những năm tháng còn lại của nghề giáo cho những trẻ em kém may mắn trong đời. Gần 10 năm trong nghề dạy trẻ khuyết tật, cô không khỏi băn khoăn về tương lai của các em khi đến nay, vẫn chưa có trường lớp liên thông từ tiểu học lên trung học dành cho đối tượng này.
Các em học sinh Trung tâm Nuôi dạy trẻ
khiếm thị Tây Ninh