Đọc báo in
Tải ứng dụng
Tư tưởng Hồ Chí Minh 20 tháng 11
Tư tưởng Hồ Chí Minh 20 tháng 11
Dạo chơi ở rừng
Chủ nhật: 16:51 ngày 27/05/2018

Theo dõi Báo Tây Ninh trên
google news
(BTNO) - Những ngày cuối tuần, bạn hãy một lần rời xa quán xá, tạm quên chiếc smartphone hay những nơi vui chơi quen thuộc chốn thị thành để tìm đến với rừng, thử tìm một cảm giác lạ nhưng không kém phần thú vị.

Cũng có thể gọi là “đi phượt” vì bạn cũng quảy theo balo, trang phục đơn giản thoải mái và vi vu đoạn đường dài trên xe máy vượt hàng chục cây số để đến với rừng; rồi lội bộ hàng chục cây số để trải nghiệm. Và chúng tôi chọn rừng Lò Gò- Xa Mát cho chuyến “phượt” một ngày, một đêm của mình.

 Hướng dẫn viên giới thiệu về rừng với khách.

Đón chúng tôi ngay Trung tâm hành chính Vườn quốc gia Lò Gò- Xa Mát (Tân Biên) là một nhân viên nhiệt tình. Tại đây, chúng tôi xem trưng bày, nhìn ngắm những sinh vật của rừng và nghe thuyết minh giới thiệu về Vườn quốc gia. Sau đó, chúng tôi vượt thêm vài chục cây số nữa để đến với những khoảng rừng mênh mông, bạt ngàn.

Thời điểm chúng tôi đến rừng, mùa mưa vẫn chưa chính thức nên con đường đất đỏ thi thoảng lại “đãi” người ở xa chút bụi mịt mù, thỉnh thoảng tạt vào mặt đến nghẹt thở nhưng vẫn không làm mất đi sự háo hức.

Đôi khi, bạn bắt gặp bên đường có vài nhóm người đang tụ tập, vô thùng những quả gùi để chuẩn bị chuyển về thành phố. Những trái gùi đặc sản của rừng hiện nay có giá khá cao.

Có thể vì quả gùi hiếm, lại sạch hay đơn giản là nó mang cảm giác xưa cũ cho những ai muốn hoài niệm tuổi thơ, về những ngày cơ cực nhưng vui.

Tấp vào một nhóm bên đường, chúng tôi được biết, gùi đang vào vụ (tháng Tư dương lịch) được thương lái mua lại của người đi hái với giá hơn 50.000 đồng/kg, sau đó chúng được chuyển chặng đường hơn 50 cây số về tới thành phố.

Những quả gùi vàng rực như mời gọi, nhìn vào đã ứa nước miếng. Cô bạn dân Long An đi cùng nhóm chúng tôi không thể chờ đợi thêm đã bẻ ngay một quả để thưởng thức với niềm thích thú vô tận.

Bạn có thể nhíu mày vì vị chua bất ngờ nhưng sau đó là tròn mắt thích thú khi đã thấm vì vị ngọt của trái rừng.

Thỉnh thoảng bạn bắt gặp bên đường có vài nhóm người thu mua, đóng thùng quả gùi chuyển về thành phố.

Chúng tôi lại lên xe vượt qua những đoạn đường vắng ngắt, im ắng giữa rừng xanh, cảm giác thanh bình đến kỳ lạ. Bạn hãy thử một lần rời xa chốn thành thị đầy xe cộ, âm thanh để cùng lắng đọng với rừng, như chỉ ta với ta, với rừng bao la.

Đến điểm dừng chân đầu tiên- Văn phòng đội quản lý rừng biên giới, sau khi vượt hơn hai mươi cây số đường đất đỏ, nhóm chúng tôi ai nấy đều bám bụi đầy mình nhưng vẫn hừng hực nhuệ khí muốn tiến vào rừng.

Sau khi chuẩn bị hành trang, nước uống, thức ăn trưa, chúng tôi bắt đầu theo các anh kiềm lâm, nhân viên Vườn quốc gia đi vào những khoảng mênh mông vô tận của rừng già Lò Gò- Xa Mát.

Theo con đường mòn nhỏ, lần đầu tiên những cô gái văn phòng như chúng tôi bắt đầu trải nghiệm chuyến xuyên rừng. Băng qua trảng cỏ tàn lụi giữa trời nắng gắt cũng thấy đẹp đến nao lòng.

Các anh kiểm lâm giải thích, những trảng cỏ bị đốt cháy vào mùa khô để phục vụ công tác phòng chống cháy ở rừng, nhưng rồi chúng sẽ lại sinh sôi, xanh mướt khi mùa mưa đến.

Tham quan khu trưng bày.

Đi rừng, mỗi mùa đều mang cái đẹp, cái hay riêng. Giữa tháng Tư, những cánh hoa dầu rụng tả tơi, xoay xoay trước mặt luôn làm bạn thấy mê mẫn, thẫn thờ khi chợt bắt gặp lại tuổi thơ xa xưa ấy.

Luồn vào những con đường mòn quen giữa rừng, không khí mát lạnh, tiếng chim rừng thanh thót, thỉnh thoảng chúng tôi gặp vài người đi hái quả gùi với nụ cười trên môi.

Theo chân người dẫn đường, vừa đi vừa nhìn ngắm, có lúc chúng tôi ồ lên khi cầm trên tay quả măng cụt rừng anh kiểm lâm vừa nhặt được. Rồi không chần chừ, chúng tôi háo hức thưởng thức.

Vị trái rừng, không ngọt như trái nhà nhưng thanh tao khó cưỡng. Rồi những quả sim tím chín mọng, tuy không nhiều nhìn đến nao nao như “những đồi hoa sim” nhưng cũng đủ mang đến cảm giác thích thú cho người muốn tìm hiểu.

Quả gùi chín mọng.

Măng cụt rừng.

Những cung đường quanh co, càng vào sâu phải như vạch lối mà đi, chúng tôi phải vượt, luồn trong những khóm cây dại, có lúc bị cào xước tay chảy máu để đến được cây Dầu rái, di sản giữa rừng xanh Lò Gò (cây này chưa được thông đường và dựng bia).

Cả nhóm chúng tôi đều trầm trồ, cảm giác mình thật bé nhỏ khi đứng trước cây di sản với đường kính hơn 2 mét. Bạn có thể ngẫng đầu để nhìn xem, cảm nhận sự mênh mông đến kỳ diệu của rừng già. Thân cây thẳng tắp vươn lên đầy ngạo nghễ như thách thức thời gian, điều đó làm chúng tôi thêm yêu rừng.

Ngoài cây Dầu rái, chúng tôi còn đến tham quan cây Vên Vên, một cây di sản khác của rừng Lò Gò, được nghe các anh kiểm lâm, nhân viên vườn kể về những gian nan gìn giữ và tôn vinh chúng.

Cứ mãi lang thang với rừng, chúng tôi đâu hay mình đã đi bộ hơn 10 km khi đôi chân đã bắt đầu rã rời, một quảng đường bộ khá dài đối với những cô gái nhỏ quen lối sống thụ động ở văn phòng.

Xe lại lên đường vượt thêm một đoạn nữa để đến chốt Tà Nốt, chúng tôi sẽ qua đêm nơi này, giữa bốn bề thinh vắng nhìn bốn mặt thấy rừng, trảng cỏ. Đón chúng tôi là những nhân viên của chốt với nụ cười tươi rói, những chàng trai còn rất trẻ, vừa làm công tác bảo vệ rừng lại vừa phải đảm đương việc bếp núc.

Trảng cỏ trong rừng.

Trời chiều, giữa rừng vắng vẫn không làm giảm đi ý định muốn khám phá, chúng tôi lại vượt thêm vài cây số bằng xe máy để đến xem cây nắp ấm Thorel. Đường đầy cát, giữ tay lái cho vững cũng khá mệt, sau đó, phải đi bộ thêm gần 1 cây số, qua trảng cỏ để tận mắt thấy những cây nắp ấm quý hiếm trong tự nhiên.

Người dẫn đường cho chúng tôi bảo rằng, cây nắp ấm Thorel rấr có sức thu hút với các nhà nghiên cứu, có những người nước ngoài tìm đến rừng chỉ để được xem và chụp ảnh loài cây này cho thỏa niềm đam mê.

Trời chạng vạng tối, nằm võng đong đưa ngắm nhìn bầu trời mênh mông, không gian thinh lặng, xa xa là tiếng chim trời, cảm giác thật là thi vị. Bạn đi cùng chúng tôi nói rằng, thỉnh thoảng được đến ở một nơi mà không có tiếng ồn ào xe cộ, công việc rối bời, không wifi, không cầm điện thoại, dẫu chỉ là ngắn ngủi nhưng cũng là một điều thật sự lý thú trong cuộc sống này.

Buổi tối, chúng tôi được ăn cơm giữa rừng, được nghe chàng “đầu bếp” trẻ kể chuyện. Em nói, nhờ làm ở đây mà có nhiều niềm vui khi được tiếp xúc với thiên nhiên tuyệt vời, lại vừa được gặp gỡ nhiều người, trong đó có cả Nguyên thủ Quốc gia.

Nắp ấm Thorel.

Thức dậy từ một sáng giữa rừng, ngồi trên nhà sàn, đưa mắt nhìn những mảng hoa súng trắng, hồng xinh đẹp, lắng nghe tiếng chim rừng vang vang không có gì làm thanh tĩnh tâm hồn hơn.

Nếu muốn có cái nhìn bao quát, bạn hãy leo lên tháp cao để ngắm sự bao la như vô tận của rừng già. Chúng tôi vẫn sẽ nhớ mãi buổi tối giữa rừng ăn chén canh chua cá lóc đồng nấu lá bứa với chuối xanh, bông súng ngon ngất ngây; cùng nhấm chút rượu gạo tìm niềm vui hay thưởng thức món nước trái gùi ngâm mật ngọt ngọt, chua chua mát rượi.

Có thể nói, một chuyến đi rừng trải nghiệm vẫn chưa thể thỏa mãn trí tò mò cũng như mong muốn khám phá, nhưng với chuyến đi nhỏ này, bạn sẽ chợt thấy thêm yêu rừng, hiểu thêm chút kiến thức, lòng thanh thản, yên bình hơn. Đó cũng là một điều thú vị.

Vi Xuân - Ngọc Diêu

Báo Tây Ninh
Tin cùng chuyên mục