Theo dõi Báo Tây Ninh trên
Luật sư bào chữa cho bị cáo đề nghị HÐXX xem xét bị hại T có hai giấy khai sinh khai trễ hạn với độ tuổi khác nhau, hồ sơ hộ tịch của T không có giấy chứng sinh, trong khi đó, cha mẹ T lại khai không thống nhất việc làm giấy khai sinh của T nên đề nghị HÐXX trả hồ sơ điều tra bổ sung, giám định xương để xác định chính xác độ tuổi.
Bản án số 05/2016/HSST ngày 20.4.2016 của TAND tỉnh Tây Ninh cho biết, ngày 26.6.2015, Ðặng Thanh Tuấn làm quen với T (sinh ngày 6.11.2002, nhằm ngày 2.10.2002 âm lịch). Sau khi quen biết, Tuấn xin số điện thoại T, hẹn nhau đi chơi, thực hiện hành vi giao cấu với T nhiều lần và bị phát hiện.
Ngày 27.7.2015, khi đi chơi, đến khoảng 23 giờ, Tuấn lại đưa T vào nhà trọ đã ngủ lần trước thực hiện hành vi giao cấu với T. Cơ quan chức năng xác định, Tuấn đã thực hiện hành vi giao cấu với T đến lần thứ sáu, nhưng lần này T đã trên 13 tuổi nên hành vi của Tuấn không cấu thành tội phạm hiếp dâm trẻ em.
Ngoài ra, Tuấn chưa đủ 18 tuổi nên hành vi của Tuấn cũng không cấu thành tội phạm giao cấu với trẻ em. VKSND tỉnh truy tố tội hiếp dâm trẻ em theo Khoản 4 Ðiều 112 BLHS. Tại toà, VKSND tỉnh đề nghị xử bị cáo Tuấn từ 10 đến 12 năm tù.
Luật sư bào chữa cho bị cáo đề nghị HÐXX xem xét bị hại T có hai giấy khai sinh khai trễ hạn với độ tuổi khác nhau (kết luận điều tra của Cơ quan Cảnh sát điều tra xác định T sinh ngày 2.10.2002, cáo trạng của VKSND xác định T sinh ngày 6.11.2002), hồ sơ hộ tịch của T không có giấy chứng sinh, trong khi đó, cha mẹ T lại khai không thống nhất việc làm giấy khai sinh của T nên đề nghị HÐXX trả hồ sơ điều tra bổ sung, giám định xương để xác định chính xác độ tuổi.
Bản án cho biết, qua lời khai của người thân bị hại, cơ quan điều tra đã thu thập được giấy chứng sinh của T tại Bệnh viện Ða khoa tỉnh. Theo đó, T sinh vào lúc 2 giờ 40 phút ngày 6.11.2002. Trên cơ sở lời khai của những người liên quan tại toà, HÐXX cho rằng T sinh ngày 6.11.2002 là phù hợp, có cơ sở nên tuyên bị cáo Tuấn 8 năm tù tội Hiếp dâm trẻ em.
Tuy nhiên, khi xét xử phúc thẩm, ngày 6.12.2016, TAND cấp cao tại TP.Hồ Chí Minh đã quyết định huỷ toàn bộ Bản án số 05/2016/HSST ngày 20.4.2016 của TAND tỉnh Tây Ninh với nhận định: Vấn đề cần làm rõ ở đây là cháu T sinh ngày tháng năm nào để tính lần giao cấu đầu tiên cháu T trên 13 tuổi hay dưới 13 tuổi làm cơ sở cho việc định tội.
Theo lời khai của mẹ và ông ngoại cháu T, năm 2002, ông ngoại cháu T đưa mẹ cháu T đến Bệnh viện Ða khoa sinh cháu T vào ngày 2.10.2002 âm lịch (ngày 6.11.2002 dương lịch). Do lúc sinh, mẹ cháu T cũng chỉ… mới 13 tuổi nên ông lấy tên em gái ông khai với bệnh viện. Và bệnh viện đã ghi sai chữ lót tên em gái ông. Sau đó, một người khác đăng ký khai sinh cháu T với tên khác sinh ngày 20.1.2004.
Rồi đến năm 2007, mẹ cháu T đã đăng ký khai sinh muộn cháu T sinh ngày 6.11.2002. Như vậy, trong vụ án này, bản thân bị hại mang hai tên và hai giấy khai sinh khác nhau. Mặt khác, theo giấy chứng sinh của bệnh viện, mẹ của cháu T ở Ninh Phú, Bàu Năng, Dương Minh Châu, nhưng khi xác minh, chính quyền xác nhận tại địa phương không có tên người này.
Do các chứng cứ mâu thuẫn nhau về tính xác thực ngày, tháng, năm sinh của bị hại T nên việc giám định xương của bị hại là cần thiết. TAND cấp cao tại TP.Hồ Chí Minh nhận định: đây cũng là căn cứ để xem xét trách nhiệm hình sự đối với bị cáo Tuấn.
Mặt khác, khi điều tra lại cũng cần làm rõ, năm 2002 mẹ cháu T đã bị ai đó xâm hại tình dục, gia đình có trình báo cơ quan chức năng về trường hợp này không? Làm rõ được nội dung này cũng có thêm chứng cứ để đánh giá lời khai của ông ngoại cháu T. Toà án cấp sơ thẩm chưa làm rõ nội dung trên, chỉ căn cứ những lời khai của người biết việc, các chứng cứ mâu thuẫn nhau về ngày, tháng, năm sinh của bị hại để tuyên bố bị cáo phạm tội “Hiếp dâm trẻ em” là chưa có căn cứ vững chắc.
Ðược biết, tại Bản kết luận giám định pháp y về độ tuổi của Phân viện khoa học hình sự Bộ Công an tại TP. Hồ Chí Minh, tại thời điểm giám định (tháng 7.2017), bị hại T có độ tuổi từ 14 năm 4 tháng đến 14 năm 10 tháng.
Theo một luật sư tham gia bào chữa cho bị cáo Tuấn, trong trường hợp này, có nghĩa là tính từ tháng 7.2015 (thời điểm cháu T bị xâm hại), T có độ tuổi từ 12 tuổi 9 tháng đến 13 tuổi 3 tháng.
Như vậy, nếu cơ quan tố tụng áp dụng nguyên tắc có lợi cho bị cáo (bị hại T 13 tuổi 3 tháng) thì bị cáo Tuấn có rất nhiều khả năng được lợi. Cha của bị cáo Tuấn cho biết, việc xâm hại trẻ em là hành vi cần lên án, con ông đã nhận thức được điều này. Gia đình ông cũng đã thoả thuận bồi thường tổn thất tinh thần cho bị hại.
ÐỨC TIẾN