Theo dõi Báo Tây Ninh trên
(BTNO) -
Với cô Trần Kim Lan, dạy học không đơn thuần là một nghề mưu sinh, mà là một sứ mệnh thiêng liêng – sứ mệnh truyền ánh sáng tri thức, khơi dậy ước mơ và nâng niu những tâm hồn non trẻ đang hình thành.


Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng có những người thầy, người cô để nhớ, để thương – những người thầm lặng góp phần hình thành nhân cách, chắp cánh ước mơ cho bao thế hệ học sinh.
Với tập thể giáo viên và học sinh trường THPT Quang Trung (huyện Gò Dầu), cô giáo Trần Kim Lan - nguyên giáo viên môn Ngữ văn của trường - từ lâu đã trở thành biểu tượng của sự tận tuỵ, lòng yêu nghề và một trái tim yêu thương dành cho học trò.
Cô Trần Kim Lan bắt đầu sự nghiệp giảng dạy từ năm 1981. Đó là thời kỳ mà cơ sở vật chất của nhà trường còn thiếu thốn, điều kiện dạy và học nhiều khó khăn.
Thế nhưng, giữa bao bộn bề gian nan, cô vẫn kiên trì bám lớp, bám trường, giữ vững một niềm tin: “Chỉ có tri thức mới thay đổi được số phận con người.” Với cô, dạy học không đơn thuần là một nghề mưu sinh, mà là một sứ mệnh thiêng liêng – sứ mệnh truyền ánh sáng tri thức, khơi dậy ước mơ và nâng niu những tâm hồn non trẻ đang hình thành.
Cô là một giáo viên giỏi chuyên môn và nghiêm túc với nghề. Suốt mấy chục năm đứng lớp, cô chưa từng cho phép mình lơ là công việc – dù chỉ một ngày.
Mỗi tiết dạy đều được cô chuẩn bị một cách cẩn trọng, chu đáo, từ nội dung bài giảng đến cách truyền đạt sao cho học sinh dễ tiếp nhận nhất. Với cô, giảng dạy không chỉ là trách nhiệm, mà còn là niềm đam mê – một phần không thể thiếu trong cuộc sống.
Cô Lan không chỉ là một giáo viên giỏi chuyên môn, mà còn là một người mẹ hiền, một người bạn tâm giao của biết bao thế hệ học trò. Với cô, dạy học không dừng lại ở việc truyền đạt kiến thức – đó còn là hành trình lắng nghe, thấu hiểu và nâng đỡ từng tâm hồn trẻ thơ.
Cô luôn gần gũi, ân cần với học sinh, đặc biệt là những em có hoàn cảnh khó khăn, những em đang lạc lối, mất phương hướng trong học tập và cuộc sống. Sau mỗi giờ dạy, cô thường dành ít thời gian ngồi lại, lắng nghe, trò chuyện và động viên các em – những việc làm tưởng chừng bình thường nhưng lại mang sức mạnh chữa lành và thắp lên hy vọng kỳ diệu.
Có một học sinh cũ từng xúc động kể lại: “Em đã từng muốn bỏ học vì gia đình quá nghèo. Nhưng chính cô Lan là người đầu tiên đến thăm nhà em, ngồi bên cạnh em để động viên. Nhờ cô mà em có được ngày hôm nay”.
Đó chỉ là một trong vô vàn câu chuyện về cô – người không chỉ dạy chữ, mà còn gieo niềm tin, khơi nguồn hy vọng cho biết bao cuộc đời.


Chính nhờ sự công tâm, tận tuỵ và đạo đức nghề nghiệp cao cả ấy, cô đã chiếm trọn sự kính trọng của học sinh, sự quý mến của đồng nghiệp và sự tin yêu tuyệt đối từ các bậc phụ huynh. Có thể nói, cô Lan không chỉ dạy học, mà còn dạy cách làm người – bằng chính cuộc đời mình.
Năm 2014, cô Lan chính thức nghỉ hưu sau nhiều năm tận tuỵ cống hiến cho sự nghiệp trồng người. Tuy đã rời xa bục giảng, cô không chọn cuộc sống an nhàn mà tiếp tục dấn thân vì thế hệ học trò thân yêu.
Với tâm huyết của một nhà giáo, cô đã cùng các cựu giáo viên trường Hiếu Thiện xưa (nay là trường THPT Quang Trung) và các thế hệ cựu học sinh chung tay khởi xướng và duy trì Quỹ học bổng dành cho học sinh nghèo hiếu học.
Âm thầm nhưng bền bỉ, quỹ học bổng đã trở thành điểm tựa vững chắc, tiếp sức kịp thời cho nhiều em học sinh có hoàn cảnh khó khăn nhưng giàu ý chí vươn lên trong học tập.
Đặc biệt, với nhân cách cao đẹp, uy tín và sự tận tâm không mệt mỏi, cô Lan đã nhận được sự tin tưởng và đồng hành của đông đảo mạnh thường quân trong và ngoài địa phương. Cô chính là cầu nối nghĩa tình, mang bao tấm lòng vàng đến với các em học sinh nghèo, thắp sáng ước mơ và nâng bước các em trên hành trình chinh phục tri thức.
Chia sẻ tại buổi lễ tổng kết năm học 2024-2025, đại diện Ban Giám hiệu trường THPT Quang Trung bày tỏ sự trân trọng và biết ơn sâu sắc tới cô Lan và các cựu giáo viên: “Những suất học bổng không chỉ mang ý nghĩa vật chất mà còn là sự động viên, nâng bước các em học sinh trong hành trình học tập.”
Cũng trong buổi lễ, nhiều học sinh đã xúc động bày tỏ lòng biết ơn đến những tấm lòng nhân ái, trong đó có cô Trần Kim Lan – người vẫn lặng lẽ “gieo chữ” bằng cả tấm lòng yêu thương.
Bên cạnh đó, cô còn tích cực tham gia các hoạt động xã hội tại địa phương, không ngừng chia sẻ kinh nghiệm giảng dạy với đội ngũ giáo viên trẻ. Khi có thời gian thư thả, cô tìm niềm vui trong những bức tranh thêu ruy băng do chính tay mình thực hiện - một thú vui tao nhã thể hiện tâm hồn tinh tế và yêu cái đẹp.
Câu chuyện về cô Trần Kim Lan là minh chứng điển hình cho một thế hệ nhà giáo tận tâm, tận lực – không chỉ trong giảng dạy mà còn trong từng hành động vì học sinh và sự phát triển bền vững của cộng đồng. Với những người như cô, sự nghiệp giáo dục không khép lại ở ranh giới tuổi nghỉ hưu, mà vẫn tiếp tục được viết tiếp bằng lòng nhân ái, tinh thần trách nhiệm và những nghĩa cử cao đẹp. Lặng lẽ cống hiến, không cần ánh hào quang, nhưng để lại những vệt sáng bền lâu trong lòng người.
Mai Thảo