Theo dõi Báo Tây Ninh trên
(BTNO) -
Chưa tới tháng Tư nắng nóng kiệt cùng trên đất Tây Ninh mà trời đã chang chang nắng. Lạ kỳ sao là bông giấy cứ nở đầy những màu tươi tắn trên khắp các nẻo đường, từ phố thị tới làng quê.
Giấy có màu hồng chói chang, hoặc màu hồng nhạt. Đôi lúc lại có những dàn cây toàn một loại bông màu trắng mát… Trắng như màu giấy trắng. Cũng có khi ta gặp bông giấy vàng, mỏng mảnh, tung tăng như một lũ bướm vàng. Ôi cái thứ cây gì, mà lại dễ sống và bám chặt vào đất nước quê hương như là cây bông giấy.
Đi đường nào mà không thấy, bông giấy cứ vươn cao giữa nắng gió xôn xao. Trên những rặng bờ rào. Hoặc sum suê quần tụ kết thành vòm cổng. Tôi đã từng mê đắm cái vòm cây bông giấy hai màu đỏ trắng trên đường Nguyễn Chí Thanh, đoạn đối diện với cổng Trường THPT Trần Đại Nghĩa. Là vì luôn có các cô cậu học trò vào núp nắng đợi nhau. Màu áo trắng tinh khôi lại càng trở nên lung linh, tha thướt dưới vòm hoa giấy. Mà nay, một buổi đi qua đã không còn thấy vòm bông ấy nữa. Có lẽ chủ nhân đã muốn tân trang gương mặt cho cái cổng. Hay đơn giản chỉ là vì không có ai đủ kiên nhẫn quét mỗi ngày những cánh hoa rơi.
Không có vòm bông giấy này thì lại có những vòm cây khác, cũng lung linh đẹp chẳng kém gì. Như giữa tháng ba này, thì những cây bằng lăng trên các con đường thành phố Tây Ninh cũng đang nở tím. Có cây như một chiếc dù che, rừng rực nở toàn hoa.
Đủ màu tím, từ tím đậm gần như nét mực học trò đến tím hồng hay tím nhạt. Và không có vòm bông giấy này thì cũng còn vô số những màu bông giấy khác trên đường. Chỉ tạt vào đường Lê Duẩn hoặc Nam Kỳ Khởi Nghĩa đã thấy rực hồng bông giấy.
Ai đi trên quốc lộ 22B, sẽ thấy ngỡ ngàng trước những bụi bông giấy thả những vòi cao ngất ngưởng trước cổng cảng Fico- nơi ngày xưa gọi là Bến Kéo. Lại có những cây bông giấy khéo léo “cộng sinh” với một cây có thân cành vững chãi. Để dây bông giấy bò lên, trùm ấp và nở đầy hoa trên tán lá rậm rì của cây chủ. Khiến đôi khi ta lầm tưởng là chỉ có một lùm cây bông giấy đơm hoa.
Sáng rằm tháng 2 âm lịch vừa qua, tôi lại thêm một lần “choáng” trước những giàn bông giấy kéo dài đến vài chục mét trên đoạn đường đầu ngã ba Mít Một đi ra cầu Nổi- Hiệp Hoà. Cả một dãy ba bốn cổng ngõ chỉ toàn bông giấy trắng tươi hay thắm đỏ. Thành thử, những nhà bên trong đã đẹp, lại càng đẹp hơn, lung linh hơn dưới nắng tháng ba. Ôi thật là… bông giấy quê ta.
Nghĩ mà xem, có loài cây nào dễ sống như là bông giấy. Cặm vài cành cây ở dọc bờ rào, chẳng bao lâu chúng sẽ lớn lên, toả rợp một màu xanh lá như những trái tim non rung rẩy và… hoa. Mà những cây ở dọc bờ rào như thế thì có mấy khi được người chăm tưới.
May mắn hơn là những loại bông giấy đã được các nghệ nhân cho vào chậu, uốn cành bán tết. Cả những bụi bông giấy sum suê được các anh chị công nhân môi trường đô thị đem trồng các bồn cây dải phân cách giữa đường. Xe bồn nước mỗi ngày đi qua tưới tắm. Không đẹp, không tốt tươi làm sao cho được.
Ngắm kỹ mà xem! Lỡ có nơi nào quên tưới cây, để cho vài chậu kiểng héo rũ, thì chậu nào trồng bông giấy vẫn cứ tươi mơn mởn. Có vẻ như cây bông giấy mang tâm hồn và cốt cách của người và đất phương Nam. Dẫu là bom đạn đầy trời ngày xưa, hay lũ, mặn dâng lên giành giật vườn ruộng bây giờ, thì vẫn thấy trên môi người nở những nụ cười tươi như bông giấy.
Tò mò quá! Ngắt thử một bông xem chúng có đặc tính gì mà gan góc thế. Thì cũng thấy thường thôi. Ba cánh hoa có hình chiếc lá khum vào che một nhúm nhuỵ vàng ở giữa. Rồi từ đám nhuỵ ấy lại nở ra một bông hoa tí xíu giống như là cúc trắng. Bông hoa này chỉ nhỏ như một chiếc tăm bông. Giấy cứ rực hồng lên để che chở cho nõn hoa nhỏ xíu này chăng? Hoa đẹp, cành mềm rất mực dịu dàng. Nhưng nếu ta thò tay vào bẻ cành thì rất dễ bị tổn thương vì cành cây có rất nhiều gai nhọn.
Và bông giấy cũng chỉ có một khuyết điểm duy nhất này thôi! Đấy là không một chút hương thơm. Dường như tất cả sức lực của thân cây gầy gò đen đúa kia chỉ đủ làm cho bông giấy phát tiết ra những màu sắc chói chang. Giữa nắng gắt thì màu bông ấy lại trở nên dịu mát khiến cho ta cứ muốn dừng lại, nép mình dưới tán rợp màu bông giấy. Với lại một loài hoa kiên cường và lộng lẫy như thế mà đòi có cả hương thơm nữa thì có vẻ như hơi quá với một loài cây tự gắng gỏi vươn lên để sống.
NGUYỄN