Theo dõi Báo Tây Ninh trên
(BTNO) -
Vùng nọ có tên nhà giàu lúc nào cũng vênh vang tự đắc cho là trong thiên hạ không ai lắm của và thông minh bằng mình.
Một hôm nhà có giỗ, khách được mời lại phỉnh phờ làm gã nhà giàu càng kiêu hãnh. Ðể chứng thực trước mọi người đang ăn uống, hắn cho đầy tớ đi gọi một người nghèo nhất trong làng đến bảo:
- Nhà ngươi hãy kể cho ta nghe một chuyện gì mà ta cho là nói khoác, ta sẽ cho nhà ngươi nửa gia sản và gả con gái cho. Bằng không, nhà ngươi phải đi ở không công cho ta suốt đời.
Anh nhà nghèo đứng nghĩ một lúc rồi xin kể: "Có một cái nhà tranh bị cháy, thật là lạ, cột nhà cháy hết mà không cháy tranh". Mọi người nghe đều cho đó là chuyện nói khoác, nhưng tên nhà giàu bảo: "Khoác lác gì, chuyện ấy bình thường thôi".
Anh nhà nghèo bèn xin kể chuyện thứ hai: "Chắc ông đây cũng như bà con đều biết vợ tôi chết cách đây đã 2 năm. Năm qua, hai con tôi cũng chết. Hôm vừa rồi vợ tôi sống lại về thăm tôi và bảo tôi, nếu thong thả thì đi thăm hai con. Tôi đi ngay, vợ tôi liền chắp cho tôi đôi cánh và bảo tôi bay đi. Tôi bay lên trời. Ðiều kỳ lạ là tôi thấy hai con tôi đều mạnh khỏe và giàu sang...".
Nghe đến đây, tên nhà giàu chen lời vào, hỏi:
- Thế anh có gặp cha ta không? Chắc cha ta cũng sống nhàn hạ lắm nhỉ?
Anh nhà nghèo vẫn thủng thẳng kể tiếp: "Vợ tôi bảo tôi hãy ở đây vài ngày với vợ con. Vừa lúc đó ông thân sinh của ông chạy ra. Ông thân sinh của ông thong thả lắm, chỉ làm công việc giặt giũ quần áo cho vợ con tôi thôi".
Tên nhà giàu nghe đến đây giận tím mặt:
- Ðồ lếu láo, mày đúng là thằng nói khoác.
Quát xong hắn biết là dại mồm, song biết nói sao, đành phải chia đôi gia tài và gả con gái cho anh nhà nghèo.
***
Nói khoác gặp nhau
Có một anh đi làm ăn xa, lâu ngày về làng. Bà con đến thăm, hỏi anh ta đi xa thế hẳn biết nhiều chuyện lạ, xin kể cho nghe.
Anh nọ được dịp nói khoác:
- Tôi được thấy có nhiều cái lạ lắm, nhưng lạ nhất là có một chiếc thuyền, dài không lấy gì mà đo cho xiết. Có người 20 tuổi đứng ở đằng mũi bắt đầu đi ra đằng lái, đi đến giữa cột buồm thì đã già, râu tóc bạc phơ. Cứ thế đi, đến chết vẫn chưa tới lái.
Trong làng cũng có một anh nói khoác nổi tiếng, nghe vậy liền kể ngay một câu chuyện:
- Như thế đã lấy gì làm lạ. Tôi đi rừng thấy có một cây cao ghê gớm. Có một con chim đậu trên cành cây ấy, đánh rơi một hạt đa. Hạt đa rơi xuống lưng chừng gặp mưa, gặp bụi rồi nảy mầm, đâm rễ thành cây đa. Cây đa lớn lên, sinh hoa, kết quả, hạt đa ở cây đa đó lại rơi vãi ra, đâm chồi, nẩy lộc thành nhiều cây đa con, đa con cũng như cây đa mẹ lớn lên, sinh hoa kết quả, lại nẩy ra hàng đàn cây đa cháu. Cứ thế mãi cho đến khi rơi tới đất thì đã bảy đời tất cả.
Anh đi xa về nghe thế gân cổ lên cãi:
- Làm gì có cây cao thế. Chả ai tin được.
Anh kia cười ranh mãnh:
- Ấy, không có cây cao như thế thì lấy đâu ra gỗ mà đóng chiếc thuyền của anh?
T.T (st)