Tân Biên cần những “cú huých” mạnh mẽ hơn từ công tác lãnh đạo, điều hành phát triển kinh tế cho đến nguồn lực đầu tư hạ tầng để huyện biên giới này sớm đạt mục tiêu huyện nông thôn mới, (NTM) tiến tới trở thành một thị xã vùng biên trong tương lai.
Chiến tranh đã qua đi, nhưng những ký ức, kỷ niệm về Trường Sơn, về những con người đã sống, chiến đấu và hy sinh ở Trường Sơn năm xưa sống mãi trong lòng người dân Việt Nam.
Chiều 19.6, Hội Nhà báo tỉnh tổ chức họp mặt kỷ niệm 95 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam (21.6.1925 - 21.6.2020), đồng thời tổng kết và trao Giải Báo chí tỉnh Tây Ninh lần thứ 19.
Quê tôi cặp mé sông Vàm với hàng cây trước nhà xanh mát. Dù những mái lá đơn sơ ngày nào dần dần được thay bằng mái tôn, mái ngói... thì bên hông nhà vẫn xanh mướt khóm rau, hay vườn chuối mang trên mình những quày nặng trĩu, hoặc đám dứa thơm đêm về thoang thoảng mùi hương.
Ngày nhỏ ở quê, trong số “gia bảo” ít ỏi và nghèo nàn của mẹ con tôi có một cây đèn dầu to. Mẹ gọi nó là đèn “toạ đăng”. To lắm. Bầu đèn không phải thuỷ tinh mà bằng thiếc (hay kẽm gì đó). Họng đèn cũng thiếc, to gần ngang miệng chén nước, luồn sẵn chiếc tim bản rộng bề ngang cỡ tấc tây nếu không bị cuốn vòng.
Còn vài ngày nữa là đến ngày giỗ của ba tôi. Tròn 23 năm kể từ ngày ba mất, tôi cứ ngỡ ba vẫn ở đâu đây rất gần. Từ khi tôi hiểu biết là tôi cũng biết ba mắc bệnh. Mẹ nói ba bị bệnh động kinh hay dân gian gọi là “chết xù”.
Báo Tây Ninh kính mời các tác giả sau đây đến Tòa soạn nhận nhuận bút:
Báo Tây Ninh kính mời các tác giả sau đây đến Tòa soạn nhận nhuận bút:
Nội đã truyền “bí kíp” lại cho mẹ và các cô. Gần 90 tuổi, nội bị lẫn. Tết này, như mọi năm, cả nhà về thăm nội. Ngồi bên nội, thật bùi ngùi nghe nội hỏi những câu “Nhà con ở đâu, sao không dắt tụi nhỏ về...?”, dù các cháu đã mấy lượt vòng tay “thưa bà cố”. Nội giờ chỉ còn nhớ mỗi tên tôi.
Còn nó vật chất không thiếu, chỉ thiếu một thứ mà tiền không thể mua được. Ðó là sự quan tâm của ba má. Nhà trường có sổ liên lạc điện tử, kết quả học tập của nó đều được báo vào máy đi động của má. Môn Anh văn luôn bị điểm kém. Vậy mà ba má vẫn làm thinh thản nhiên như không. Nó ước gì ba má tức giận quát mắng chuyện nó học kém, nó sẽ thấy vui hơn.